Sau khi tuyên bố kết thúc, Nguyệt Hy liền rời đi, nhân tiện gọi theo Phi Tuyệt vào thư phòng, để lại quản gia và vệ binh lo sắp xếp cho năm trăm đứa trẻ còn lại.
Nhìn nhìn bóng người nhỏ nhắn, xinh đẹp sau án thư kia, trong lòng hết sức phức tạp, tương lai của bản thân lại trao vào tay của một tiểu nữ hài vĩ đại như vậy, hoàn toàn không giống như hắn, nhỏ bé vô dụng, đến bao giờ hắn mới có thể theo kịp bước nàng.
Thoáng thấy bóng người ngoài cửa, Nguyệt Hy liền mở miệng kêu một tiếng:
“Vào đi”
Phi Tuyệt theo lệnh bước vào phòng, phát hiện ra trong phòng không phải chỉ có mình nàng mà còn có một nam nhân trung niên đang ngồi, chính là nam nhân đã cưỡi ngựa bên cạnh xe ngựa của nàng đến đây. Sau khi hắn vào, Nguyệt Hy cũng không nói gì mà chỉ nhìn về phía nam nhân kia hỏi:
“Liệt thúc thúc, người thấy thế nào, ta không có nhìn nhầm đi?”
Ngân Liệt nghe vậy cũng không phải dùng giọng nói cung kính của hạ nhân mà lại dùng giọng điệu của một trưởng bối ôn hòa trả lời nàng:
“Công chúa nhìn không sai, người nay tư chất không tầm thường, có thể coi là kì tài luyện võ, mặc dù đã qua độ tuổi tốt nhất, tuy nhiên nếu chịu đựng được khắc khổ, tương lai chắc chắn không tầm thường. Chỉ có điều...”
Lai lịch, thân phận không rõ ràng, nếu thành tài sau này có khả năng trở thành trở ngại đối với nàng. Câu sau hắn không nói ra miệng, tuy nhiên cả hai người đều tự hiểu, Nguyệt Hy cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-nguyet-cong-chua/1422139/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.