Lúc đó, Ôn Hạ mới vừa tròn năm tuổi.
Theo thánh chỉ nhập cung.
Phụ thân an bài xong binh mã, đích thân hộ tống nàng từ Bắc Địa đến kinh thành, nhưng chỉ đưa nàng đến trạm dịch, mà không vào kinh đô.
Đêm hè tháng sáu, đom đóm bay lượn trong đêm tĩnh mịch ở trạm dịch, hương hoa thơm ngát khắp nơi.
Phụ thân ôm nàng, nhìn người phụ nữ được mọi người vây quanh đi tới, dạy nàng gọi "Bái kiến Hoàng hậu nương nương".
Tất cả mọi người đều hành lễ với Hoàng hậu, nhưng phụ thân thì không.
Là một võ tướng, ông đứng thẳng tắp, khí thế hiên ngang không giấu được vẻ oai phong lẫm liệt chinh chiến sa trường.
Ông nhìn Hoàng hậu, ánh mắt phản chiếu bóng trăng lạnh lẽo và gió tuyết, giao nàng cho Hoàng hậu, không vào kinh thành, dẫn đội ngũ cưỡi ngựa rời khỏi trạm dịch.
Hoàng hậu nương nương, người luôn dịu dàng khi nói chuyện với nàng, đã đưa nàng vào hoàng cung.
Lần đầu tiên đến hoàng cung, Ôn Hạ cảm thấy mọi thứ đều xa lạ.
Nhưng cũng không có chút sợ hãi nào.
Lúc đó, nàng thật hoạt bát.
Nàng sinh ra ở Bắc Địa.
Ở đó có phụ thân mẫu thân, có các ca ca yêu thương nàng. Các tướng sĩ và bá tánh đều kính trọng phụ thân, nên đương nhiên cũng hết lòng bảo vệ nàng.
Các vì sao ở Bắc Địa trải dài trên bình nguyên, nàng muốn sao trăng trên trời, đều có rất nhiều người yêu thương nàng bằng mọi cách hái xuống cho nàng.
Vì vậy nàng ngây thơ vô tư, không sợ bất cứ ai.
Ngay cả Hoàng thượng cũng không yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-quan-bai-duoi-tay-tieu-hoang-hau/1503732/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.