“Sở Diễm…” Thiên Dao run giọng ưm ưm mấy tiếng, hai tay mềm mại bò lên người hắn, cảm giác khác thường trỗi dậy từ sâu trong thân thể, cùng với động tác của hắn, nàng chỉ cảm thấy bản thân mình giống như bay lên mây.
“Ừ, ta ở đây.” Hắn tà mị cười nhẹ, hôn lên làn môi đỏ hồng của nàng. Từ lần trước cãi nhau xong liền không gặp mặt nàng, rõ ràng ngay trước mắt cũng không thể chạm vào, là dày vò đến thế nào. Về sau, lại xảy ra chuyện của Tư Đồ gia, nàng lần lượt đẩy hắn ra, hai người cơ hồ càng lúc càng xa, nỗi đau của hắn có ai biết.
Cùng với sự điên cuồng của hắn, âm thanh phát ra khiến người mơ màng lại dẫn đến kích thích khiến cho Sở Diễm càng thêm tuỳ ý. Mà động tác kịch liệt khiến cho miệng vết thương nứt ra, trong làn nước tản ra nhàn nhạt mùi máu tanh, càng kích thích thần kinh mẫn cảm.
“Sở Diễm, nhẹ, nhẹ một chút.” Thiên Dao nhíu mi tâm, hai tay ôm eo hắn, vô cùng ngoan ngoãn phối hợp. Nàng là đại phu, sớm mẫn cảm nhận thấy mùi máu tươi trên người hắn, nhưng nam nhân Sở Diễm này luôn phóng túng làm bậy, giờ phút này khẳng định không có khả năng khiến cho hắn dừng lại, Thiên Dao chỉ có thể tận lực theo hắn.
“Đau rồi hả?” Hắn trầm thấp cười, hàm răng ám muội cắn lên vành tai xinh xắn của nàng. “Có phải cũng muốn ta không?”
Thiên Dao vốn đã đỏ bừng hai gò má càng thêm e lệ, “Sở Diễm, cẩn thận miệng vết thương.” Nàng liên tục thở gấp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-quan-on-nhu-thien-ha-lam-sinh-le/1956893/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.