Song cửa sổ bị gió đêm lay động, tạo ra tiếng vang rất nhỏ. Sở Diễm nâng mắt nhìn chăm chú, một lúc sau mới chậm rãi mở miệng. “Nếu đã đến, hà tất phải trốn tránh.”
Vừa dứt lời, một bóng dáng màu trắng từ trên xà nhà nhẹ nhàng rơi xuống, không, chính xác mà nói, phải là mấy đạo bóng dáng. Ngoài phòng sớm bị người của U Minh cung bao vây. Tuyết Cơ cung chủ khoanh tay đứng, quanh thân tản ra sự lạnh lẽo, ánh mắt rơi vào trên người nữ tử trong lòng Sở Diễm, nháy mắt, sắc mặt càng trầm thêm vài phần.
Có thể là phát hiện ra dị trạng, cửa phòng bị người ngoài đẩy ra, Sở Dục, Vân Kiếm cùng Xích Diễm xuất hiện tại cửa, phía sau là hàng loạt Ngự Lâm quân.
“Vẫn nói nội viện hoàng cung đề phòng nghiêm ngặt, xem ra cái này là thổi phồng quá rồi. U Minh cung chủ đúng là ra vào tự nhiên.” Sở Diễm trào phúng cười, bàn tay khẽ vuốt ve khuôn mặt say ngủ của Thiên Dao, dùng đầu ngón tay chậm rãi vuốt thẳng mi tâm cau chặt của nàng.
Sở Dục cả đầu mờ mịt, mà Vân Kiếm lại biết Tuyết Cơ cung chủ, hắn lệnh Xích Diễm dẫn Ngự Lâm quân ra ngoài phòng chờ, cũng tự mình khép cửa lại. Dù sao, đây là chuyện nhà hoàng đế, người biết càng ít càng tốt.
Tuyết Cơ cung chủ vốn cao ngạo, đương nhiên cũng khinh thường ở đây lãng phí thời gian cùng nước bọt, gọn gàng dứt khoát mở miệng nói, “Mục đích bổn toạ tới chỉ có một, mang Thiên Dao rời khỏi.”
Sở Diễm hừ lạnh một tiếng, nói. “Ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-quan-on-nhu-thien-ha-lam-sinh-le/1957215/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.