“Không muốn Bổn vương trở lại sao?” Hắn tà khí hỏi, chuẩn xác hôn lên cánh môi mềm mại của nàng, nhưng chỉ lướt qua rồi dừng lại. Sở Diễm ghé môi hôn lên vành tai nàng, hơi thở có chút hỗn độn. “Vết thương trên người thế nào rồi?”
Sở Diễm vẫn bận tâm thương thế của nàng, không dám mạnh mẽ ép buộc. Câu hỏi này, nghe thì giống như quan tâm thương thế của nàng, kỳ thực là đang cầu hoan. Thông minh như Thiên Dao tự nhiên sẽ nghe được thâm ý trong đó.
“Ta, ta mệt rồi.” Nàng thốt ra một câu, ngay cả vành tai cũng đỏ ửng lên.
Sở Diễm bật cười, hai bàn tay lại không đàng hoàng di chuyển dọc theo cong tuyệt mỹ. “Bổn vương không cần nàng phối hợp.” Hắn lại ngựa quen đường cũ cởi bỏ y phục làm vướng víu lẫn nhau.
Thiên Dao bất quá chỉ là nữ tử mới quen với việc hoan ái, sao có thể chịu được sự khiêu khích của hắn, thân thể xinh xắn ở phía dưới hắn mềm mại như nước. “Sở Diễm, Sở Diễm.” Hai cánh tay mềm mại của nàng vòng qua cổ hắn, líu ríu gọi tên hắn.
Sở Diễm tà khí nhếch khóe môi. Thiên Dao vỡ vụn hỗn độn rên rỉ, thừa nhận sự chiếm đoạt như cuồng phong vũ bão của hắn. Sở Diễm thích bộ dáng an phận thuận theo của nàng, khiến hắn có kiểu kích động muốn đem nàng hòa vào tận xương cốt. Trong ý thức của hắn, nữ nhân có thể kiêu ngạo nhưng nhất định phải ngoan ngoãn. Điều này xem chừng rất mâu thuẫn, kỳ thực lại không mâu thuẫn chút nào.
Sau khi hoan ái sung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-quan-on-nhu-thien-ha-lam-sinh-le/1957346/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.