Cửu Long Đồ bị cướp mất sao?
Diệp Phàm vội vã quay về nhà, vừa bước vào cửa đã thấy cảnh tượng hỗn loạn khắp nơi, rõ rằng là có. dấu vết đánh nhau.
"Tiểu Hắc! Tiểu Hắc!"
Điều quan tâm nhất của anh bây giờ là sự an toàn của người anh em.
Dù sao, lúc nấy ở trong điện thoại, giọng của Tiểu Hắc đã rất yếu ớt.
"Quân, Quân chủ, tôi ở đây...”
Một giọng nói yếu ớt truyền ra từ bên dưới đống đổ nát của cầu thang.
Diệp Phàm vội lao tới, kéo Hắc Vô Thường ra khỏi đống đổ nát.
"Quân... Quân chủ, tôi xin lỗi, tôi không bảo vệ được Cửu Long Đồ." Hắc Vô Thường áy náy nói.
Sắc mặt anh ta tái xanh, máu me đầy người, vết thương không hề nhẹ
"Còn sống là tốt rồi." Diệp Phàm thở phào nhẹ nhõm.
Anh không nói thêm lời nào, lập tức kiểm tra vết thương của Hắc Vô Thường,
Xương cốt không sao, chỉ là chấn thương nội tạng khá nghiêm trọng.
Diệp Phàm nhanh chóng lấy kim bạc ra, bắt đầu trị liệu cho Hắc Vô Thường.
"Ồ? Hai kinh mạch bị tắc nghẽn của Tiểu Hắc trước đây hiện đã thông rồi!"
Trong khi trị liệu, anh không khỏi kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Hắc Bạch Vô Thường trước đây từng bị thương rất nặng, dẫn đến tắc nghẽn kinh mạch, khiến tu vi từ đỉnh cao Tông Sư giảm xuống còn Võ Sư đỉnh phong.
Trước đây, Diệp Phàm cũng từng nghĩ đến việc giúp họ khơi thông kinh mạch.
Nhưng vết thương của hai người họ có chút đặc,, một khi cưỡng ép thông kinh mạch sẽ có rất nhiều rủi ro.
Trừ phi tìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-quan-vo-dich/692051/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.