Thắt lưng của nàng, thậm chí, cũng không to bằng cánh tay của hắn ta.
Khi nhìn thấy Thẩm Ngạo Tuyết, trên mặt Đế Hùng ngược lại hiện lên một tia kinh ngạc trước vẻ đẹp của nàng.
Bởi vì là mệnh lệnh của tộc trưởng, hắn căn bản không có cách nào phản đối.
Cho nên, cho dù đối phương có xấu xí, có là một bà già.
Hắn cũng chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh.
Nhưng trước mắt hắn là là một nữ tử từ Lam Tinh.
Diện mạo tuyệt mỹ, dáng người thướt tha.
Đặc biệt, nhìn dáng vẻ điềm đạm đáng thương, làm cho hắn đặc biệt muốn ôm vào trong ngực, âu yếm yêu thương một phen.
Vốn tưởng rằng là một công việc khổ sai.
Không nghĩ tới, là một công việc sung sướng đến vậy.
Mấu chốt là, Đế Hùng này, mới mười tám tuổi, vừa mới trưởng thành.
Chưa bao giờ trải qua chuyện đó.
Nhất thời cảm giác có chút khô nóng.
Vì vậy, hắn nên hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt!
“Cút đi, đừng lại đây!” Thẩm Ngạo Tuyết trong tay cầm một cái bàn chải đánh răng bị gãy, đặt ở cổ họng mình.
Đế Hùng sửng sốt, chợt lắc đầu, nói: “Ngươi làm như vậy, thật vô nghĩa, ngươi có thể thử xem, ngươi có chết được hay không.”
Thẩm Ngạo Tuyết vẻ mặt tràn đầy đau đớn.
Nàng ném chiếc bàn chải đánh răng xuống, khuôn mặt sa sầm.
Đế Hùng thì vẻ mặt nóng rực đi tới.
Ngay khi tay hắn chạm vào Thẩm Ngạo Tuyết.
Thẩm Ngạo Tuyết đột nhiên kêu to: “Gọi lão gia lại đây, ta biết có người cùng nhóm máu với Đế Diệu! Cho dù muốn trở thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-thu-cua-re-phe-vat/2099768/chuong-1007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.