Phủ Quốc công chìm trong biển lửa, ngọn lửa ngút trời như những con rồng đang nhảy múa giữa đêm đen.
Kiếm sắc lạnh lẽo xuyên qua từng cơ thể gào khóc thảm thiết, rồi tất cả đều bị đẩy vào biển lửa đang bừng bừng cháy.
Một bé gái chỉ mới sáu tuổi, nhưng đã biết cách che giấu thanh sắc, trốn trong góc khuất của nội viện. Thanh xà ngang bị cháy gãy rơi xuống, đè gãy xương chân nàng. Mùi thịt cháy khét lẹt xộc thẳng vào mũi, nỗi đau thấu tận tim gan ập đến. Thế nhưng nàng chỉ cắn chặt lấy cổ tay mình, không để bật ra một tiếng kêu nào.
Giọng nói khàn đục, kiệt sức của phụ thân vang vọng bên tai nàng:
“Không được lên tiếng!”
Nàng khắc sâu lời dặn ấy vào lòng, không dám cử động bừa bãi. Đợi đến khi tiếng chém giết bên ngoài tạm lắng, nàng khom người, cẩn thận bò ra từ góc khuất của căn nhà.
Tìm được một lỗ nhỏ kín đáo ở hậu viện, nàng cố gắng bò qua, chui ra bên ngoài, ngã vào đống rác bẩn thỉu trong con hẻm tối đen như mực.
Gió lớn gào thét, ánh trăng sáng treo cao trên bầu trời đêm, rải xuống một tầng ánh bạc lạnh lẽo.
Nàng đã không còn sức để đứng dậy, chỉ có thể dùng cả tay chân mà bò lê trên mặt đất, cố gắng thoát khỏi con hẻm tối tăm. Phía sau nàng là một vệt máu dài kéo lê trên nền đất.
Cái lạnh giá buốt như từng chút một thấm sâu vào xương tủy, toàn thân tê dại, ý thức cũng dần trở nên mơ hồ. Trong khoảnh khắc đó, ánh trăng bỗng bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-thu-nham-nguoi-bi-ke-dien-doc-chiem/2471553/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.