"Nguyên lai là như vậy, cho nên ngài muốn cho cậu ấy một kinh hỉ phải không?" Lâm Hạ lập tức bắt được trọng điểm.
"Không sai."
"Vậy có chút khó, bởi vì cuối cùng nhận nuôi là người ngài thích, nhưng tôi đối cậu ấy một chút cũng không hiểu biết." Lâm Hạ để ý nhất chính là nhân cách của người nhận nuôi.
"Em ấy là người rất tốt, cậu không cần lo lắng, em ấy sẽ chiếu cố mèo chu đáo." Triệu Vũ Hạo nói.
"Ngài có thể cung cấp chút tư liệu của cậu ấy không?" Lâm Hạ nói.
"Đương nhiên có thể." Triệu Vũ Hạo mở ra di động, lấy hồ sơ nhân sự trong công ty đưa Lâm Hạ xem.
Đương nhiên, một ít thông tin riêng tư đã được cẩn thận ẩn đi.
"Tôi đồng ý." Lâm Hạ xem tư liệu Triệu Vũ Hạo đưa, thực nhanh đồng ý.
Người mà Triệu Vũ Hạo thích là một cậu trai, lớn lên vẫn mang một khuôn mặt con nít phúng phính, cười rộ lên thập phần đáng yêu.
Quan trọng nhất chính là, đôi mắt cậu ấy thực sạch sẽ, làm người liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu.
Người mà Triệu Vũ Hạo thích là con trai, nhưng hắn không có che dấu tính hướng bản thân, cái này làm cho Lâm Hạ đối hắn hảo cảm tăng gấp bội.
Triệu Vũ Hạo đối với quyết định Lâm Hạ cũng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn đối với người mình thích rất tin tưởng.
Người mà hắn thích tốt như vậy, sao có thể không thông qua xét duyệt được chứ? Chân chính làm hắn kinh ngạc chính là Lâm Hạ biết hắn là đồng tính luyến ái một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-tu-sung-vat-diem/1961912/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.