"Tằng Tịnh sống cũng không dễ dàng." Lâm Hạ theo đó thở dài, "Nhưng cũng may hắn không từ bỏ, cũng không sợ chịu khổ."
"Tính cách của hắn rất tốt, tích cực lạc quan, ở trong một gia đình như vậy lớn lên, không có trưởng thành lệch lạc đã rất tốt rồi nha......" Vương Tử Ngọc bật mode buôn chuyện liền không dừng lại được.
"Lâm ca, em nói nhỏ cho anh cái này, anh đừng nói đi ra ngoài nhé!"
Vương Tử Ngọc thập phần tín nhiệm Lâm Hạ, hắn tin tưởng Lâm Hạ sẽ không đi ra ngoài nói lung tung nên mới cùng Lâm Hạ nói, Lâm Hạ mà biết sẽ càng thông cảm cho Tằng Tịnh.
"Ngao ô!" An An cũng muốn nghe! Cục Bột Trắng tiến vào nói.
"Bảo bảo nói bé cũng muốn nghe." Lâm Hạ nói.
"Thế thì An An không thể nói cho ai nhé, à mà thôi không việc gì, người khác cũng nghe không hiểu An An nói." Vương Tử Ngọc xua xua tay nói.
"Nếu là chuyện gì riêng tư anh nghe không tốt lắm thì phải?" Lâm Hạ tò mò thì tò mò, nhưng chuyện riêng tư của người khác anh không muốn can thiệp.
"Kỳ thật cũng chẳng phải chuyện lớn gì, người quen hắn đều biết." Nói bí mật cũng không hoàn toàn là bí mật, trên thực tế người biết cũng không ít.
"Học đệ hắn là sống cùng mẹ, mẹ hắn không có việc làm, nhưng mà có người cho bọn hắn sinh hoạt phí......" Vương Tử Ngọc không có nói thẳng ra, nhưng Lâm Hạ vừa nghe liền biết ý tứ.
Tằng Tịnh là con riêng, cong riêng trong gia đình giàu có rất phổ biến, Lâm Hạ cũng từng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-tu-sung-vat-diem/1962155/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.