Chap 18 Đừng chọc cô ấy
Bọn đồng môn xum lại xôn xao, chuyện là Bảo sư huynh của chúng đang cõng một người, một cô gái có khuôn mặt ngây ngốc như một con búp bê, đôi mắt xanh ngọc đẹp mê ly, và cũng làm cho người khác dè chừng. Một tên bô bô cười:
- Sư huynh ơi cho đệ nhìn mặt cô ấy tí!
- Hê! Tránh ra nào anh đang mệt đứt hơi nè!
Bảo nhăn nhó, vì cậu đang sắp bị tắc thở bởi vòng tay ghì chặt của Hạo Nhiên. Từ lúc cô tỉnh cho đến giờ, cứ ôm cổ cậu như vậy, cậu không gỡ ra được, cuối cùng phải cõng như một con rùa đang vác cái mai là nhà của nó, hì hục đi.
Hạo Nhiên bỗng quay ra nhìn tên đang cười kia, cô nhíu mắt một cái, tên đó đang cười bỗng nổ bùm một cái. Mặt mũi đen nhẻm, răng trắng đôi mắt trợn ngược, tóc tai như thằng bị điện cao áp giật. Bọn con trai né hết sang một bên, tên kia thì bị kéo đi thật nhanh ra phía sau. Bảo giật mình run sợ, cậu cảm nhận thấy cô đặt cằm lên vai cậu, ánh mắt vẫn vô hồn.
- Ôi trời ơi! Ông nội ơi giúp con! ông nội ơi!!!!!!
Bảo phi cấp tốc đến phòng của Lưu sư phụ, ông nhìn thấy thì vui mừng chạy lại đỡ:
- Để cô ấy ngồi đi!
- Không..có được ạ! Cô ấy! Cô ấy..ặc.. uông..ay tía..đi.ôi nghẹn..mất!
Cậu bây giờ có muốn giải bày cũng không nói nổi, vì cô thấy người lạ thì lại ghì chặt tay, ôm cổ cậu chặt hơn. Lưu sư phụ định gỡ tay cô ra thì khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-ve-cong-chua/2547635/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.