01.
Giọng giảng bài chậm rãi của giảng viên ở trường khiến cho tôi mơ màng.
Thật không ngờ tới là tôi đã được sống lại.
Ngay lúc này, có người ở bên cạnh huých cùi chỏ vào tôi.
Lúc tôi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc đó, trong chốc lát bỗng cảm thấy nổi hết cả da gà da vịt.
Là Thẩm Nguyệt! Người đã gián tiếp gây ra cái ch//ế//t của tôi!
Cô ta nhỏ giọng nói: “ Thu Thu à ~, chiều nay đi chọn giảng viên hướng dẫn làm luận văn, bọn mình đi chung nhé?”
Chọn giảng viên hướng dẫn làm luận văn sao?
Nếu như dựa theo diễn biến của kiếp trước thì sau khi chọn xong giảng viên hướng dẫn làm luận văn, cô ấy sẽ nói cho tôi biết cô ấy và lớp trưởng Tần Tiêu đã yêu nhau rồi.
Cũng bởi vì chuyện này mà tôi từ một người khỏe mạnh lại bị ô tô cán cho bẹp dí.
Nghĩ đến cơn đau trước khi ch/ế/t, tôi cấu đầu ngón tay của mình để kìm chế ý định muốn đẩy cô ta ra.
Thẩm Nguyệt vốn là người bạn thân nhất của tôi trong suốt 4 năm đại học.
Sự chân thành trong đáy mắt của cô ấy lúc này cũng là thật.
Nhưng trước cái gọi là tình yêu của cô ấy, tình bạn giữa chúng tôi có lẽ chả là cái gì cả.
Nhưng chuyện này giờ cũng chẳng quan trọng nữa.
Kiếp trước, tôi đã bị hai người họ hại ch//ế//t trước ngày tốt nghiệp, mọi cố gắng suốt mười mấy năm qua của tôi đều trở thành công cốc.
Lần này, kẻ nào cản đường, tôi sẽ gi//ế//t kẻ đó!
2
Quả nhiên, sau khi chọn giáo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-ve-tinh-yeu/382243/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.