Nhìn hắn cự tuyệt rõ ràng như vậy, Vân Yên không nhịn được tức giận trong lòng.
Hắn biết nàng đến cầu tình cho nên mới cự tuyệt rõ ràng.
Làm sao bây giờ? lại không thể cùng hắn phát hỏa.
Nàng rất hiểu hắn, nếu nàng nổi giận hắn nhất định càng không tha cho Trữ phi. “Còn không dùng hình?”
Long Hạo Thiên ra lệnh. “Dạ, Vương.”
Công công ở một bên đáp, hướng Trữ phi bước đến.
Nàng tuyệt vọng nhắm mắt lại nói : “Cám ơn ngươi.”
Vân Yên biết lúc này nàng đang tạ ơn mình.
Không nén nổi tức giận, chất vấn hắn: “Vương thật sự có thể tuyệt tình như vậy sao? Nàng tốt xấu gì cũng là nữ nhân của người, một chút tình cảm ân ái cũng không có sao?”
“Chuyện của Bổn Vương không tới phiên nàng quản.
Tránh ra, nếu không ngay cả nàng cũng bị trừng phạt.”
Long Hạo Thiên tức giận, trừng mắt với nàng. “Tốt nhất Vương liền trừng phạt cả ta đi.”
Vân Yên cũng ngẩng đầu trừng mắt hắn.
“Người thật sự lãnh huyết như thế sao? Dù không thương nàng nhưng tốt xấu nàng cũng từng cùng người đồng sàng cộng chẩm.”
“Nàng giờ mới biết Bổn Vương lãnh huyết sao? Được, nàng muốn chết, Bổn Vương liền thành toàn.”
Long Hạo Thiên bị nàng chọc giận muốn phát điên, giơ tay phân phó: “Người đâu?”
Chưa dứt lời nàng đã lảo đảo sắp ngã. Vân Yên chỉ cảm thấy một trận choáng váng, thân thể liền ngã xuống. “Nàng làm sao vậy ?”
Long Hạo Thiên hoảng hốt, lập tức ôm nàng đã té xỉu vào trong lòng, lập tức liền hô: “Mau truyền thái y!”
“Vâng.”
Công công vội vàng chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-vuong-liet-phi/2221330/quyen-4-chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.