Vân Yên đột nhiên cảm giác được một trận đau đớn, hắn đang làm cái gì? Vừa muốn phát hỏa liền thấy trên mặt hắn có oán hận và cực kỳ tức giận, nàng ngậm miệng lại, chịu đựng đau đớn bị hắn siết ở trong tay.
.
Một lúc lâu sau tức giận trên mặt Long Hạo Thiên mới chậm rãi thối lui.
Hắn đang làm chuyện gì thế? Chuyện đã qua lâu như vậy, tại sao hắn lại không thể quên, nhớ làm chi để bản thân tự dày vò, đau khổ, sống trong cừu hận.
Có lẽ, đơn giản là sự phản bội sỉ nhục ấy đã ăn sâu vào đầu óc của hắn, và cũng do hắn tự tay hủy diệt tình yêu đó.
Cuối cùng tay hắn cũng thả lỏng, Vân Yên bị hắn nắm chặt đau đến đổ mồ hôi lạnh, hít một hơi thật sâu, tay vẫn còn rất đau.
Đến trước cửa phòng, Long Hạo Thiên quay đầu lại nhìn nàng: “Ngươi đi vào thay quần áo.
.
.”
Ngây ra một lúc, tại sao đầu của nàng lại đổ đầy mồ hôi? Kỳ quái hỏi: “Tại sao ngươi lại đổ mồ hôi nhiều như vậy? Trời bây giờ cũng đâu nóng lắm?”
“Đau.”
Vân Yên tức giận trả lời câu hỏi của hắn.
Đau? Long Hạo Thiên nhíu mày một chút “Làm sao đau?”
Lúc này Vân Yên mới rút tay của mình về, trên cổ tay bị hắn siết đến xanh tím, chạm nhẹ một chút cũng đau nhói.
Long Hạo Thiên nhìn thấy cổ tay bị bầm của nàng, lúc này mới tỉnh ngộ lại.
Đây là do hắn trong lúc vô ý đã làm nàng đau, nhìn chằm chằm nàng không biết là nên trách cứ, hay là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-vuong-liet-phi/2221360/quyen-4-chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.