Ngày hôm sau khi Lâm Lệ tỉnh lại, ngoài trời đã sáng choang. Có lẽ là trà gừng hôm qua thật sự có hiệu quả, cả người thư thái rất nhiều, đầu không còn mê man nữa, lỗ mũi cũng thông thoáng rồi.
Theo thói quen ngoảnh đầu nhìn sang bên, phía giường bên phải vẫn còn gọn gàng, không có dấu vết từng có người ngủ, cô nghĩ tối qua Chu Hàn không hề trở về phòng.
Đứng dậy thay quần áo, vệ sinh cá nhân xong rồi đi ra, cả phòng khách trống rỗng, đang phỏng đoán có phải Chu Hàn đã ra ngoài rồi không, thì bên thư phòng truyền đến tiếng động rất nhỏ.
Lâm Lệ nghe tiếng đi về hướng thư phòng, đẩy cánh cửa khép hờ kia ra, chỉ thấy Chu Hàn đang ngồi chồm hổm trên mặt đất sửa sang lại tài liệu, xung quanh cái bàn làm việc lớn kia rải rác một loạt giấy tờ tài liệu vì tối qua cáu giận mà ném khắp nơi.
Mà nhìn lại Chu Hàn, nhìn qua dường như cả đêm qua anh không hề chợp mắt, nét mặt mỏi mệt, vành mắt thâm quầng, quần áo trên người hơi nhăn nhúm, đầu tóc lộn xộn.
Chu Hàn trên mặt đất nghe tiếng ngẩng đầu, nhìn Lâm Lệ một cái, không nói chuyện, tiếp tục sửa sang những tờ giấy A4 kia, vì tối qua anh đập phá kinh khủng một trận, mà rất nhiều giấy tờ rơi ra khỏi cặp tài liệu, nhiều phần giấy tờ hỗn độn lại với nhau, sửa sang rất là tốn công tốn sức.
Lâm Lệ nhìn anh, cũng không nói gì, chỉ ngồi xổm người xuống giúp đỡ anh sửa sang lại, cũng may những tài liệu này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-ai-thanh-hon/449759/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.