Chương 62
Năm nay, cô và nàng đón cái Tết Đoan Ngọ* cùng nhau.
(*: Là lễ hội Dano nhưng mình dịch thành Tết Đoan Ngọ cho dễ hiểu)
Nàng như mọi năm sẽ đón cái Tết này cùng gia đình ở Daegu nhưng năm nay có chút... đặc biệt. Nàng thực sự muốn dành thời gian cho cô vào những dịp như này. Nàng nghĩ, đó là hiển nhiên.
Khi nàng đề nghị sẽ cùng mình về Busan, cô vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Nhưng nghĩ một hồi thì vẫn khuyên nàng nên về Daegu với gia đình.
Đương nhiên là cô không thể thắng nàng.
Nếu vậy thì cứ vui vẻ mà ăn cái Tết này cùng nàng ở Busan thôi. Cô cảm thấy mình là người may mắn nhất thế gian bởi có thể vừa cùng gia đình lại vừa cùng nàng đón cái dịp lễ đặc biệt này.
Giống lần trước, lần này đón hai người vẫn là Ji-sung – anh ruột cô.
Nàng thấy không khí trong xe thật quá quen thuộc. Vẫn là Radio bật to đến nhức đầu kèm theo những câu đối thoại mà phải gân cổ lên mới rõ ràng.
Thấy hai người kia chí chóe, nàng tự nhiên bật cười.
Không ngoài dự đoán của cô, cả nhà lần này đã đứng ở trước cửa để chào đón... nàng.
Có lẽ người duy nhất mong cô trong cái nhà này là Eun – đứa cháu đáng yêu của cô.
- Kyung à, con không cần phải mua nhiều vậy đâu... Đồ Soo mua lần trước vẫn còn rất nhiều mà... ôi trời ơi bộ dưỡng da này... trời ơi...!
Mẹ cô sung sướng mở từng hộp quà nàng mua cho. Miệng bà nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-chap-yeu-dien-cuong/2376504/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.