“Đệ tử tới chọn kiếm sao?”
Mộ Dung Hiên nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, nỉ non nói.
Chẳng biết tại sao.
Hắn ta có cảm giác, Thánh Kiếm dị động là vì người này.
Cộng thêm đối phương có khí chất siêu phàm thoát tục, hắn ta không khỏi nhìn nhiều hơn, ánh mắt lộ ra mấy phần ngưng trọng và tò mò.
Sở Cuồng Nhân đã đi phạm vi cách Thánh Kiếm một trăm trượng.
Lĩnh vực Kiếm Ý đã bao phủ trên người hắn.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, những thứ này không tạo thành ảnh hưởng với hắn, giống như gió xuân, khiến hắn sinh ra mấy phần thoải mái dễ chịu.
Sở Cuồng Nhân từng bước tới gần, đi về phía Thánh Kiếm.
Một trăm trượng, cũng chính là hơn ba trăm mét.
Chỉ trong chốc lát, Sở Cuồng Nhân đã đi được hơn phân nửa.
Mộ Dung Hiên cầm Xích Luyện, không khỏi trừng lớn hai mắt.
Tình huống gì đây?
Hắn ta đi trong lĩnh vực Kiếm Ý vô cùng vất vả, nhưng người trước mắt này lại vô cùng dễ dàng, giống như nhàn nhã đi bộ, chênh lệch quá lớn đi.
Mộ Dung Hiên nhìn về phía mấy chuôi Thánh Kiếm khác.
Phát hiện mấy chuôi Thánh Kiếm này còn rung động lợi hại hơn.
Như con người vậy, vô cùng kích động.
Móa nó.
Mấy chuôi Thánh Kiếm này không phải cố ý chứ?
Trong đầu Mộ Dung Hiên bỗng nhiên xuất hiện suy nghĩ hoang đường này.
Thánh Kiếm ở trên Kiếm Sơn nhiều năm như vậy, người tu hành muốn được bọn chúng công nhận nhiều vô số kể, nhưng chưa từng thấy Thánh Kiếm cố ý tỏa ra uy áp yếu ớt với ai, đối đãi với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-10-lan-rut-sau-do-vo-dich/1935870/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.