Toàn bộ tứ đại Yêu Vương kia đều bị đánh trọng thương, không còn sức phản
kháng.
Tam Nhãn Hổ còn chưa thỏa mãn bèn nhấc bổng Sương Thố Vương lên kẹp ở
dưới nách.
Lại xếp chồng tam đại Yêu Vương lên nhau, cuối cùng giẫm ở trên người bọn
chúng.
Ngửa đầu nhìn trời, làm ra vẻ thở dài một hơi.
“Lúc trước Hổ gia che giấu thực lực, cố ý đùa giỡn với các ngươi thôi, các
ngươi còn nghĩ là thật sao?”
“Ngươi nói xem, các ngươi đây là tội gì?”
“Nhất định ép ta phải phô ra thực lực thật sự?”
“Khiến cho bây giờ mọi người đều phải khó xử?”
Khóe miệng Thành ca và Mạc trưởng lão nhếch lên.
Cmn, tên này còn chưa vờ vịt xong.
Giống như tên mà trước khi tiến vào Hư Tiên giới mong đợi Yêu Vương của
Thiên Yêu Vực có thể che chở chính mình không phải nó vậy.
Tam đại Yêu Vương bị nó giẫm như vậy cũng không hé răng, chỉ có thể cụp
đuôi để nó tùy ý khoe khoang ai mượn nó là người chiến thắng chứ.
Thiên Yêu Vực chính là như vậy, ngươi thắng thì ngươi chính là lão đại, muốn
làm gì cũng được.
“Đã phục chưa?”
“Phục rồi, phục rồi.”
Ngoại trừ Sương Thố Vương bị kẹp nách đến ngất xỉu thì tam đại Yêu Vương
còn lại đều nhận thức rất nhanh.
“Ai là gia gia hả?”
Tam Nhãn Hổ ngước cao cằm, kêu một tiếng đầy đắc ý.
Tam đại Yêu Vương kia kêu một tiếng đầy ấm ức.
Sau khi tên này thể hiện sự ghê gớm xong, mặt mũi khó ưa hơn bất kì ai.
“Ngươi là gia gia.”
Tam Yêu buồn bực đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1625856/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.