Chưởng môn và đại trưởng lão của Hắc Hồ tông ở phía đối diện, lại không hẹn
mà cùng nheo mắt lại.
Tước yêu này nhìn thật quen mắt.
Sao lại giống với bộ dạng của con Tước yêu đã hiện ra nguyên hình sau khi bị
bọn họ truy đuổi và giết chết cách đây không lâu?
Chẳng lẽ là đồng tộc của Tước yêu đó?
Chạy tới báo thù?
“Một Tước yêu nhỏ nhoi, thật đúng là không biết tự lượng sức mình!”
Chưởng môn của Hắc Hồ tông hoàn toàn không coi nàng ra gì.
“Không ngờ rằng còn có cá lọt lưới chui vào Ma giới ta, ngươi chê chết không
đủ nhanh sao?”
“Thật sự nghĩ rằng chó mèo nào cũng có thể tự ý xông vào Hắc Hồ tông ta?”
Cẩn thận đánh giá một phen, trên người của con Tước yêu này cũng không có
nhiều bảo vật giống như “con Tước yêu lần trước”, không có giá trị gì.
“Nghiền xương của nàng thành tro!”
Hắn phất ống tay áo xoay người đi, thậm chí cũng lười tự mình ra tay.
Trước sự bao vây của mấy tên trưởng lão Kim Tiên của Hắc Hồ tông, Thành Ca
lại truyền âm cho Thải Anh một lần nữa.
“Được rồi, đối phương đã beep beep xong những lời độc địa rồi, dựa theo quy
trình thông thường, hiện tại nên tới lượt ngươi nói vài câu.”
“A? Nói, nói cái gì chứ?”
Bị nhiều Huyền Tiên Kim Tiên vây quanh như vậy, Thải Anh lại rơi vào trong
sự sợ hãi một lần nữa.
Trẻ con thật sự là không thể dạy, Thành Ca chỉ có thể kiên nhẫn mà chỉ điểm
nàng.
“Không phải hắn đã cướp đoạt đồ của ngươi sao?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1627016/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.