Một lần không thể giết chết, vậy lại giết thêm một lần.
Ý nghĩ của Khương chưởng môn rất đơn giản và cũng rất dễ hiểu.
Còn về phần Ngọc Lưu Đạo Tôn muốn nói cái gì, việc này không quan trọng.
Một kiếm này vừa xuất ra, vẫn như cũ là ý cảnh kiếm đạo thập nhất trọng.
Ý cảnh kiếm đạo cửu trọng của Ngọc Lưu lại lần nữa bị phá vỡ.
Nhưng lần này hắn không chết ngay.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một hư ảnh màu vàng không rõ bộ mặt toả
ra ánh sáng chói loá, sau đó nhanh chóng bao vây cả người hắn.
Vào giờ phút này, Kim Ngân Kiếm Ly cũng bị chiếu rọi thành một màu vàng
rực
rỡ.
Những dao động đáng sợ đập vào hàng rào bên cạnh, khiến cho khí tức ở bên
trong trở nên hoàn toàn hỗn loạn.
Từ góc nhìn của người ngoài, họ không còn có thể cảm nhận được thân hình của
hai người, chỉ có thể nhìn thấy một người khổng lồ mặc áo giáp vàng đang cầm
cự kiếm.
Ý cảnh kiếm đạo thập nhất trọng cường đại mà lại mỹ lệ, ẩn chứa vô số ảo diệu.
Nhưng mà, ý cảnh kiếm đạo của Khương Thành dù cho có mạnh bao nhiêu đi
nữa thì
cũng phải dựa vào tu vi tiên lực của hắn.
Nếu một kiếm này xuất phát từ tay của Thích Vương thì uy lực nhất định sẽ lớn
hơn rất nhiều lần.
Khương chưởng môn chỉ có tu vi Thiên Tôn.
Cho dù căn cơ cực thâm, tu vi tiên lực của hắn không thua gì Chí Tôn bình
thường, nhưng chung quy vẫn hạn chế uy lực của ý cảnh kiếm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1627715/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.