“Khương Ẩn Hoàng, ngươi có ý gì?”
“Đừng quên, ngươi là tiên quan của Thiên Cung!”
Với cấp bậc của bọn họ, đương nhiên không thể biết được cuộc đánh cược vào
năm đó, càng không biết những việc giữa Khương Thành và Thần Quân Thiên
Đế.
Trong ấn tượng của bọn họ, Khương Thành vẫn là Thần Quân của Thiên Cung.
Mặc dù không biết rõ tại sao hắn ‘chết đi sống lại’, nhưng điều này không ảnh
hưởng đến quan điểm của bọn họ.
“Nếu ngươi vẫn còn sống, thì nên lập tức trở về Thiên Cung phục mệnh!”
“Sau đó nghe theo mệnh lệnh của Thiên Đế, tiêu diệt quân phản loạn khắp nơi!”
“Hiện tại ngươi lại đang nhập bọn với đám nghịch tặc ở Khiếu Mang vực này,
đây là hành vi phản bội nghiêm trọng, ngươi nên tiêu diệt đám phản tặc ở phía
sau ngươi ngay lập tức, để chứng tỏ lòng trung thành của ngươi với Thiên
Cung…”
Thành ca không thèm nhìn bọn họ, trực tiếp hỏi Kiêu Bạc.
“Bọn họ có lai lịch gì? Ta nhớ trước đây quân đoàn thứ tám không có những
thần tiên này, đúng không?”
“Bọn họ là Đạo Tôn và Chí Tôn tùy quân được phía trên điều đến…”
Hắn giải thích, Khương Thành gật đầu, tỏ ý đã hiểu.
Sau đó, hắn vẫy tay với hơn hai mươi người đó.
“Được rồi được rồi, đây là việc của ta và quân đoàn thứ tám, các ngươi cũng
không phải là nhân viên thường trú, không cần quan tâm nhiều như vậy.”
“Hơn nữa, ta cũng không bảo các ngươi dẫn đường, các ngươi lo lắng cái gì?”
“Đúng vậy.”
Kiêu Bạc cười ha ha, tỏ ý tán thành sâu sắc.
“Khương chủ soái,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1628442/chuong-1621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.