“Nếu cháu muốn ăn con này thì sau khi xuống núi có thể tới các trại chăn nuôi để bắt. Con này hay Hươu Sao ở dưới trại chăn nuôi đều có cả.” Trông thấy Cổ Dục nhìn về phía con Hoẵng, Cổ Kiến Quân bên này cũng cười nói.
“Đến lúc đó sẽ đi xem thử.” Nghe thấy lời của Cổ Kiến Quân, Cổ Dục cũng cười một tiếng. Đối với mấy món ngon được chăn nuôi này, hắn cảm thấy khá là hứng thú.
Nên nhớ, thịt Hươu có tính chất ôn hòa. Tuy không khô như thịt dê hay thịt bò, nhưng công hiệu của nó còn tốt hơn cả thịt dê với thịt bò. Bổ thận tráng dương, bổ tỳ ích khí. Cổ Dục nghĩ tới cũng đã muốn ăn thử rồi.
Nhớ kĩ điều này trong đầu, Cổ Dục và Cổ Kiến Quân tiếp tục đi sâu vào bên trong núi.
Buổi trưa thì tìm một con suối nhỏ. Chỗ này sâu hơn so với con suối tối hôm qua, đương nhiên cũng không thiếu cá lớn. Sau khi Cổ Dục bắt mấy con cá ở dưới nước, hắn và Cổ Kiến Quân cùng mấy con chó ăn một cách ngon lành.
Quả thực, ở trong núi chủ yếu xem phong cảnh là chính. Chẳng cần phải nghĩ suy gì tới thịt thú rừng.
Ngoại trừ một vài con thỏ có thể bắt được thì cơ bản, tất cả sinh vật ở trên núi đều là động vật được bảo vệ. Ngay cả con thỏ cũng có mấy loài được bảo vệ. Quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ. Hiện tại, Cổ Dục đang có một tương lai tốt đẹp. Hắn cũng chẳng hi vọng mình sẽ có chuyện gì đó ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-tu-mot-cai-gieng-bien-di/33304/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.