Cổ Dục mở cửa ra xem. À, người tới không phải ai khác, chính là người mới tới hôm trước, Khổng Hạo Văn. Tên này chăm tới đây nhỉ.
Nhưng đến thì Cổ Dục cũng không ghét. Dù sao hắn cũng không có bạn bè nào ở trong thôn này. Có bạn tới chơi với hắn, hắn cũng rất vui.
“Vừa đúng lúc em đang chiên bánh quẩy. Vào đây ăn đi!”
“Hahahaha. Ta đã sớm biết sẽ có một chút báo đáp mà.” Nghe được lời của Cổ Dục, Khổng Hạo Văn cũng nở nụ cười bỉ ổi, nói. Sau đó vào nhà cùng Cổ Dục.
Bữa sáng này đương nhiên Khổng Hạo Văn hết sức hài lòng. Mặc dù đơn giản, nhưng hương vị thật sự rất ngon. Ăn bữa sáng xong, cũng cho Vua Núi ăn xong, Cổ Dục mới nhìn về phía Khổng Hạo Văn. Mặc dù nói mục đích chủ yếu của hắn khi tới đây là ăn chực, nhưng cũng phải có một chút lí do nào đó.
Quả nhiên, sau khi thấy được ánh mắt của Cổ Dục, hắn mới vỗ đùi một cái mà nhớ tới mục đích đến đây của mình. Cũng đều tại quẩy và sữa đậu nành quá ngon, làm hắn quên khuấy đi mất.
“Xe của chú anh đã liên lạc được rồi. Giờ cùng anh đi lên thành phố lái con xe đó về!” Nhìn Cổ Dục, Khổng Hạo Văn cười ha hả nói.
“Nhanh như vậy sao?” Nghe thấy Khổng Hạo Văn nói đã liên lạc xong, Cổ Dục có chút ngoài ý muốn.
“Nếu không phải là đem xe từ thủ đô về thì hôm qua anh đã chuẩn bị xong cho chú rồi. Hôm nay rảnh rỗi, vừa hay đi đề xe với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-tu-mot-cai-gieng-bien-di/33348/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.