Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Triệu Hàn, Cổ Dục nuốt một ngụm nước bọt. Có vẻ như vấn đề bây giờ không phải là cầm thú hay không cầm thú, mà vấn đề bây giờ là đàn ông bình thường hay đàn ông không bình thường, Cổ Dục là đàn ông bình thường sao?
Ừm, được rồi, không thể nằm trong top 300, nhưng bây giờ hắn có.
“Em nghĩ kĩ chưa?” Nhìn chằm chằm Triệu Hàn, Cổ Dục nhỏ giọng hỏi.
“Đã sớm suy nghĩ xong rồi.” Nghe được Cổ Dục hỏi, Triệu Hàn nở nụ cười quyến rũ, sau đó đẩy hắn xuống…… Mà dĩ nhiên Cổ Dục cũng không cam lòng yếu thế, hắn làm sao có thể bị đặt ở bên dưới chứ?
Được rồi, lúc đầu Cổ Dục còn đang suy nghĩ chuyện lại lãng phí thêm tiền nửa đêm. Bây giờ nhìn lại là lãng phí tiền một đêm, hơn nữa còn chưa biết được ngày mai còn lãng phí nữa hay không.
Cứ như vậy, một đêm trôi qua, sáng sớm hôm sau, gà trống gáy, chim nhỏ gọi, mặt trời mọc. Khi Cổ Dục mơ mơ màng màng bị ngẹn nước tiểu tỉnh lại, hắn cũng nhìn thấy Triệu Hàn đang nằm gối đầu lên khuỷu tay của mình.
“Ài, lại thêm một người nữa….” Nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Triệu Hàn, Cổ Dục nhỏ giọng lẩm bẩm trong đầu một câu. Tiếp đó từ từ rút cánh tay lại, đầu tiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-tu-mot-cai-gieng-bien-di/33399/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.