"Làm huynh đệ cả đời! ?"
Nghe thấy yêu cầu có vẻ rất hài hước của Lương Khâu, Đoạn Thiểu Minh bỗng nhiên thất thần, trong mắt cảm thấy chua xót.
Huynh đệ cả đời! Cả đời là bao lâu?
Không một ai biết, có lẽ thời gian là đáp án duy nhất!
...
"Được rồi được rồi, ca ca ta còn chưa có chết đâu!"
Lương Khâu thấy bộ dáng này của Đoạn Thiểu Minh, không nhịn được trêu ghẹo hai câu: "Ngươi nhìn bộ dạng của ngươi xem, có khác gì đàn bà không."
"Im đi, ngươi mới là đàn bà!"
Đoạn Thiểu Minh trừng mắt, vốn định đấm vào ngực Lương Khâu một cái , nhưng nghĩ đến thương thế của đối phương liền ngừng lại.
Trữ Mạc Viễn cùng Đổng Kỳ Chính cũng bước tới, đem hai người ôm chặt, bốn người ôm nhau cười lớn.
Thấy hình ảnh chân thành tha thiết như thế, chung quanh không ít tiên đạo tu sĩ thổn thức không thôi.
Vân Phàm cũng cảm thấy vô cùng xúc động, bằng hữu và huynh đệ thật ra hắn cũng có, nhưng hắn vẫn cảm thấy cô độc, chỉ vì hắn sợ xúc làm ảnh hưởng tới bọn họ mà không dám tới gần.
Có đôi khi cô độc chính là như vậy, rõ ràng bên cạnh có thật nhiều bằng hữu, lại chỉ có thể yên lặng mà sống một mình.
...
"Đúng rồi, còn chưa thỉnh giáo tên của vị huynh đệ kia?"
Đoạn Thiểu Minh thấy Vân Phàm còn đứng ở bên, nhất thời cảm thấy ngượng ngùng, chính mình thậm chí ngay cả tên của đối phương cũng còn chưa thỉnh giáo.
Nhưng mà Đổng Kỳ Chính vội vã ngắt lời: " Thiểu Minh, nơi đây không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-diet-thanh-linh/2395681/quyen-3-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.