Thiên địa có huyền hoàng, vũ trụ lập hồng hoang.
Nhật nguyệt điểm tinh thần, vạn vật sinh linh quang.
Đầu xuân xanh mơn mởn, giữa hè bách hoa hương.
Cuối thu lá điêu tàn, đông tới cỏ khô vàng.
Tam thiên tự nhiên pháp, phong lôi hóa vân tường.
Mỗi năm tuế nguyệt đổi, bốn mùa đều vô thường.
...
Đây là một đoạn ca dao vẫn truyền lưu trong dân gian, ngay cả hài đồng cũng biết ngâm nga.
Nhưng mà, chính là một khúc ca dao bình thường như thế, lại miêu tả rõ thiên địa vạn vật, sinh sinh diệt diệt, quy luật tự nhiên tuần hoàn liên tục, cùng với một chút đạo lý đơn giản trong cuộc sống này, lại ẩn chứa ý nghĩa khắc sâu.
Trong lúc hỗn loạn, Vân Phàm dường như nghe thấy khúc ca dao này ngân lên, để cho hắn trở về với tuổi thơ của mình.
Thời thơ ấu của Vân Phàm cũng không tươi đẹp gì, hắn thường xuyên thấy phụ thân trầm mặc, mẫu thân cầu nguyện.
Khi đó, hắn cảm giác toàn bộ thế giới của mình bao phủ trong màu xám, cho đến khi muội muội ra đời, cuộc đời của hắn mới có được những thể nghiệm bất đồng. Hắn vĩnh viễn sẽ không quên, tiểu nha đầu hướng về phía hắn khóc, hướng về phía hắn cười, đi theo hắn chạy khắp núi, cùng với hắn trải qua khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi ấu thơ.
Sau đó cha mẹ qua đời, hắn phải gánh vác trách nhiệm gia đình. Chỉ vì muội muội tồn tại, vẫn làm hắn duy trì một trái tim vui vẻ yêu đời.
Tựa như cuộc sống này vốn là như thế, sống sót giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-diet-thanh-linh/2395767/quyen-3-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.