Không cần biết Thiển Y kiên cường đến mức nào, thủy chung nàng vẫn chỉ là một phụ nữ không hề khác biệt trong tâm trí của Vân Phàm. Bởi vậy mặc dù Vân Phàm không biết mấy người của Phong gia đến cùng có suy tính thế nào, nhưng hắn cho rằng mình phải cất bước đứng ra, giống như một người đàn ông luôn luôn có nghĩa vụ phải bảo vệ phụ nữ.
Nhìn thấy Vân Phàm ra mặt, Phong Linh Vi đỏ bừng hai mắt, trong mắt hiện lên hung quang thù hận: "Tiểu tử quê mùa từ nơi nào chui ra, cũng dám quản chuyện của Phong gia ta sao!"
Phong Linh Vi tự nhiên chưa từng gặp Vân Phàm, nhưng vừa vặn ngược lại nàng đối với Vân Phàm có thể nói thù hận thấu xương, bởi vì Khương Thừa Tổ hôn phu của nàng chính là chết trong tay của đối phương. Mặc dù cuối cùng thần hồn của Khương Thừa Tổ được Trưởng lão Thánh Địa cứu đi, nhưng thù sát thân có thể nói không đội trời chung, Phong Linh Vi có thể không hận hay sao!
Nhưng Vân Phàm thực lực cường đại, Phong Linh Vi muốn dựa vào sức mình báo thù vốn là điều không tưởng, thậm chí không dám biểu lộ quan hệ giữa mình với Khương Thừa Tổ, chỉ có thể đem cừu hận lặng yên giấu diếm.
Nhưng để cho Phong Linh Vi không nghĩ tới, chính là cừu nhân của mình lại là đồng bạn của kẻ mình vẫn thường ghen ghét . Cho nên nàng cố ý làm bộ như không nhận ra Vân Phàm, cố tình nói năng vô lễ, muốn chọc giận đối phương, sau đó kéo đối phương vào trong cuộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-diet-thanh-linh/68942/quyen-4-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.