Biệt Thự Tiêu Hàn Cực:
_ Chào mừng cậu chủ trở về_ hai hàng bảo vệ người hầu cùng quản gia cúi đầu chào anh.
_ Cậu chủ, đây là_
_ Việc của tôi_ anh lạnh lùng lên tiếng, khuôn mặt lạnh giờ còn lạnh hơn.
_ à vâng_ quản gia lui xuống.
Cô được anh bế lên phòng, anh kêu người đem đồ vào băng bó vết thương cho cô.
Nhưng bất ngờ là chưa đụng vào cô đã nhảy xổng qua một bên, cau nhẹ mày nhìn những cô hầu.
Mấy cô kia thấy thế cũng khó chịu, thật là cô gái đó là ai mà cậu chủ lại đem về chăm sóc như thế, lại làm nũng. Cơ mà trông quả thật không phải loại người tình mà cậu chủ hay mang về, chẳng lẽ khẩu vị mới?
_ Tiêu thiếu gia_ một cô trông lớn nhất trong đám lên tiếng.
_ Để đó cho tôi_ anh đi tới rồi đưa tay ý bảo ra ngoài.
Sau khi mọi người đi hết, cánh cửa đóng lại, chỉ còn anh và cô. Giờ mới nhớ, anh chưa nói với cô lời nào từ lúc gặp đến giờ và cô cũng vậy.
_ Em sợ họ?_ anh lại gần lên tiếng, giọng nhẹ đi một chút.
Cô ngẩng đầu lên, không vội nhìn anh. Sau khi xác nhận những người kia đi hết cô mới gật gật đầu làm miệng anh chợt dương lên, anh vừa cười.
_ Thế còn anh?_ anh hỏi tiếp.
Phải mất 15 giây chờ đợi cô suy nghĩ câu trả lời. Cô lắc đầu ý không sợ anh, trong lòng anh chợt có một chút vui vui khi thấy thế.
_ Nhưng anh là đàn ông, thay đồ,băng bó, em không sợ àh?
Lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-em-ve-tieu-nha-dau/2478983/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.