_ Y tá, cho hỏi bệnh nhân Mộc Trà ở phòng nào?_ La Khải hấp tấp chạy vào
Đáp lại câu hỏi chứa đầy sự khẩn trương của anh là sự im lặng cộng một suy nghĩ:
“nam thần này thật đẹp a…”
_ Phòng bệnh nhân Mộc Trà!_
Cả gian cửa chính của bệnh viện, ai ai cũng giật mình run sợ sau khi nghe tiếng nói trầm, lạnh, và không cảm xúc thốt ra từ miệng một nam thần khác..A, lần này thì y tá nhập viện khá nhiều rồi, anh ấy đẹp hơn cả nam thần.
_Tại sao anh lại ở đây?_ La Khải nhướng mày hỏi_ Chẳng lẽ anh đi theo tôi?
Tiêu Dũ không nói gì, chỉ im lặng
_ Anh không biết nhục là gì à? Anh muốn Mộc Trà đau lòng vì anh nữa sao hả tên kia!?
_ Tôi muốn gặp cô ấy_ anh đưa vẻ mặt hờ hợt trả lời La Khải
_ Anh nghĩ anh đủ tư cách gặp con bé à!
_ Đây là chuyện của tôi_ anh cau nhẹ, ánh mắt chứa đầy nỗi lo lắng cho Nha Đầu.
Tên La Thiếu Gia này quả là cao siêu, miệng liên tục phát ra những câu nói thật muốn làm người ta phát điên lên trong tình huống như thế này. Nhưng anh thật sự không rỗi hơi để tức giận nói với cậu ta. Điều anh cảm thấy bây giờ là tim đập loạn lên, cảm giác sợ hãi mất đi một ai đó mỗi lúc một cao, anh muốn gặp cô ấy, nhóc con của anh.
_ Mời hai thiếu gia đi theo tôi_ một chất giọng đã có tuổi, có chút nghiêm nghị nhưng trông điềm đạm cất lên
Cả hai đều quay lưng ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-em-ve-tieu-nha-dau/2479005/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.