"Đúng vậy, ca hát trước, sau đó ăn uống rồi vui chơi hết cả đêm".
Đám sinh viên reo hò đồng tình.
Hồ Hải Sinh nói với giọng ra lệnh:
"Đàm Thu, nến ở bên kia, đi lấy nến cắm lên bánh cho chủ tịch Lôi mau".
"Đúng vậy, mau đi đi".
Tất cả mọi người ngoại trừ Trần Đức đều không cảm thấy chuyện ra lệnh cho Đàm Thu bằng giọng điệu như vậy là có gì sai.
Ngay cả bản thân Đàm Thu dường như cũng không cảm thấy như vậy là sai, cậu ấy nhanh chóng chạy đi lấy nến trên bàn sau đó cắm từng cái một lên bánh.
Có hơn một trăm ngọn nến, Đàm Thu phải một mình cắm từng cái một, những người khác chỉ đứng xem chứ không có ai định bước lên giúp đỡ.
"Để tôi giúp cậu".
Trần Đức bước lên chia số nến trong tay Đàm Thu sau đó giúp cậu ấy từ từ cắm vào, cuối cùng anh mới lui vào một góc, bắt đầu yên lặng ăn trái cây.
Tô An Khê dẫn đầu bắt nhịp cho mọi người hát bài hát chúc mừng sinh nhật, Đàm Thu và Trần Đức giống như những người ngoài cuộc, không ai quan tâm đến họ.
Kết thúc bài hát, họ bắt đầu chia bánh và tiếp tục ca hát, vẫn không có ai quan tâm đến hai người Trần Đức.
Chỉ có một mình Lâm Dao sau đó đã bưng đến bàn của hai người hai dĩa bánh ngọt.
"Bát Hoang, Đàm Thu, ăn bánh đi, bánh này ăn rất ngon".
Cách ăn mặc của Lâm Dao ngày hôm nay có hơi bình thường, mái tóc ngang vai hơi rối, cô mặc một chiếc váy dài tôn lên dáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-gia-tai-the/3733/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.