Trong một vùng đất hoang lạnh lẽo và âm u cùng tồn tại, có cát vàng đầy trời, từng cơn cuồng phong cuốn qua mặt đất, mang đến từng trận khí tức máu tanh. Nơi đây không có một tia sinh cơ, trong không gian tràn ngập sát lục và tuyệt vọng.
Đột nhiên, ở một điểm nào đó trên không trung có một vết nứt đen nhánh xuất hiện, giống như sấm sét quét qua bầu trời đêm, vết nứt không ngừng lan tràn, giống như từng con độc xà, xé rách bầu trời. Lại có mấy đạo thân ảnh từ trong khe nứt rớt ra ngoài, ngã ở trên vùng đất hoang.
Lâm Dịch vừa mới rơi xuống đất thì đã đứng dậy, nhìn khắp bốn phía. Trong Thần ma chi địa này tràn ngập ẩn số và nguy hiểm, nhất định phải làm quen với hoàn cảnh chung quanh trước, sau đó mới quyết định.
- Linh khí thật là nồng nặc!
- Đúng vậy, linh khí ở nơi này so với bên ngoài còn dày đặc hơn gấp mười mấy lần, nơi này thực sự là thiên đường của tu sĩ a.
Vài tên tu sĩ ầm ĩ, Lâm Dịch cười cười.
Thiên đường?
Thần thức của Lâm Dịch cường đại hơn xa những người khác. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, trong không gian này có uy áp ngập trời, ở khắp nơi ngửi mùi máu tươi nồng nặc.
Trong lòng lập tức có từng trận cảm giác nguy cơ kích thích thần kinh của hắn, sợ rằng không tới mười này, mấy người này sẽ biết, nơi đây là địa ngục, mà không phải phải là thiên đường gì đó.
Lâm Dịch tiện tay nhặt một tảng đá lên, cảm nhận một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-hu-kiem-than/1372079/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.