"Tam muội muội quá độc ác. Ai lại đi hãm hại ân nhân nhà của mình như thế! Bạch tỷ tỷ chỉ là dân nữ bình thường, không quyền, không thế. Lẽ nào Tam muội đố kị, tâm ngoan thủ lạt, gϊếŧ người để Bạch Gia chúng ta mang danh lấy oán báo ân?"
Bạch Hàn không nhanh không chậm phân tích vấn đề, chờ đợi bọn gia nhân nô nức lao xuống hồ cứu người.
Hàn Như Tuyết rưng rưng rơi lệ đầy mặt, liên tục lắc đầu và lui về sau: "Ta không có! Ta không hề đẩy nàng. Là ả... là ả tự rơi xuống hồ!"
"Tam tiểu thư thật quá đáng!"
"Đúng rồi! Không những quá đáng còn vô cùng ác độc."
Tiếng rì rầm vang lên, bàn luận vô cùng hăng say.
Hàn Như Tuyết như muốn điên loạn sợ sệt mà run rẩy. Bỗng, từ dưới mặt nước, một tá những sợi tảo bẹ lớn sinh trưởng dưới đáy hồ âm thầm cuốn lấy hai chân Hàn Như Tuyết. Ả bất ngờ liền mất thăng bằng rơi thẳng xuống hồ, đoàn tụ với Bạch Vũ Diệp Y vừa có tâm trạng giả vờ đuối nước vừa tính kế dùng pháp lực lôi kéo nha đầu dám tính kế nàng cùng rơi xuống nước.
"Cứu mạng."
Hàn Như Tuyết vùng vẫy như cá mắc cạn, không ngừng ngu ngốc há to miệng la to để nước hồ càng tràn vào họng. Dưới mặt nước vốn tĩnh lặng, một đạo thân ảnh như rái cá nhẹ nắm lấy chân Hàn Như Tuyết không buông rồi ưu nhã kéo xuống đáy hồ, cho nàng ta biết được cảm giác sắp chết đuối là như thế nào. Hàn Như Tuyết hối hận khôn cùng, thề sau này không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-ly-bat-khi-ai-la-nuong-tu-cua-nguoi/1750845/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.