Lâm Ám Mị buốn chán nghiêng đầu nhìn tuyết rơi bên ngoài uể oải ngá một tiếng rồi lại kéo chiếc áo lông cũ kĩ thật chặt, nằm dài trên ghế bằng gỗ. Nàng đang rất chán, chán đến kinh khung luôn. Nếu mà nàng xuyên qua cái thế giới chết tiết này thì có lẽ bây giờ đang ở trong phòng nghiên cứu của tổ chức cùng Tô Nhạc chế vài cái vũ khí cầm tay chơi rồi.
Lúc đầu xuyên đến, tưởng tượng cái thân thể này là tiểu thư đài các sống trong vinh hoa phú quý, có thể quanh minh chính đại mà lười biếng, nào ngờ… Cuộc đời thật chớ trêu. Xuyên qua cô lại nhập vào thân thể tiểu nha đầu bảy tuổi sống cùng với một lão nông dân trong hẻm núi! Mỗi ngày mỗi sáng đều phải cuốc đất, cấy mạ, làm ruộng, thêu thùa để bán lấy tiền, azzz nếu không phải nàng trước còn bị người ta hành hạ kinh khủng hơn thì đã sớm mất sức mà chết. Nhưng có điều khuôn mặt của tiểu nha đầu này thật yêu nghiệt nha! Sắc đẹp khi còn nhỏ đã như hoạ vậy không biết mai sau sẽ như thế nào nữa! Thật là đáng mong chờ.
Hôm nay bà bà lên kinh thành để làm gì đó cho nên nàng ở nhà cũng không có gì làm, sau đó chợt nhớ đến chiếc nhẫn hắc thạch trên tay thì híp mắt thàh một đường dài. Nàng nhớ lần đầu tiên khi tìm thấy cái hang động quái dở đó.
Vì thấy có mùi hoa anh đào phảng phất trong động, nàng mới nổi hứng tò mò đi vào . Nào ngờ vừa mới bước được một bước liền mở ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-nhao-thien-ha-tieu-quan-chua-khuynh-thanh/492138/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.