Xế chiều Diêm U đến Uổng Tử Thành, thị sát xong lao ngục rồi trở lại vương cung thì sắc trời đã khuya lắm rồi. Nghe được thị nữ nói Mạnh Vãn Yên đi Minh Thành vẫn chưa về, nàng bèn vào phòng tắm rửa, sau đó thay một bộ thường phục màu vàng nhạt, bước ra vườn hoa.
Khu vườn nhỏ yên tĩnh không người, tường cao bao quanh, thanh bình êm ả, ngay cả cây hòe lớn cũng đong đưa một cách rất chậm rãi. Mỗi khi thấy phiền muộn, nàng đều tới chỗ này thả lỏng tâm tình, thư giãn đầu óc. Tuy nhiên hiện giờ thì khác, bước chân có phần nặng nề.
Diêm U cầm một bầu thanh tửu*, ngồi tựa vào vách tường ven đá cẩm thạch. Nàng xuất ra một chén sứ đen, rót rượu vào chén, dịch thể tràn khỏi miệng bầu, thoáng chốc mùi rượu thơm nồng tản ra, vài giọt nước trong suốt bắn ngược khỏi chén, rơi vào cái ao đằng sau khiến nó gợn sóng.
*Thanh tửu: rượu Sake.
Nàng nâng chén sứ, lắc nhẹ, hình ảnh phản chiếu đong đưa. Chất lỏng trong suốt làm nổi bật sắc đen bóng loáng, nhìn như ngọc thạch. Diêm U ngửa đầu nốc cạn, vị ngọt thơm dịu, không gắt nhưng lại cực kỳ nặng, uống xong một chén đã thấy say. Đúng lúc này mặt ao sau lưng nàng nổi sóng lăn tăn, một cái đầu nhỏ nhô lên khỏi mặt nước, vết bớt đỏ diễm lệ như mọi khi.
"Hôm nay có chút muộn nhỉ." Diêm U cười khẽ, nàng cúi người nằm sấp, chạm tay vào con cá, đầu ngón tay lượn quanh vết bớt đỏ, lướt qua phần mang hơi phập phồng cùng lớp vảy trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-nhu-lai-oan-manh-ba-thang/2692207/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.