Kỳ thật ta cũng không có chán ghét mấy tên Thuần Vu San San, chỉ có thể trách tên nam hồ ly này lớn lên rất giống bạn trai của em họ ta. Đó là một người tuyệt đối ích kỉ, hoa tâm, là một nam nhân cực kỳ đáng ghét.
Một đôi mắt hồ ly nhu vậy, tuyệt đối là đôi mắt hoa tâm*.
(* dạng như là lừa gạt người khác ấy , dụ dỗ bla bla)
Ta còn nhớ rõ lần đi quầy rượu, nam nhân đáng ghét ấy lại dùng chân của hắn sờ chân của ta, tại sao tiểu muội của ta vẫn có thể dung túng hắn chứ?
Đúng là những năm gần đây có lưu truyền một câu như thế này : “Đầu năm nay nam nhân không xấu, nữ nhân không thích, mà nam nhân không sắc, nữ nhân cũng không thích.”
Ngẩng mặt nhìn trời, nhìn đám mây bay tới bay lui, ta hâm mộ cuộc sống dưới mặt đất, nhưng hiện tại ta lại ước gì như đám mây kia được phiêu lãng trên bầu trời,ta thấy mình thật mâu thuẫn a.
Từ ngày ta đến thế giới này, liền dưỡng thành thói quen ngẩn người, nếu những…mỹ nam này đều không đụng được, ta cũng không muốn đi nhìn, miễn phải động tâm.
Mà mặt Phong Thanh Nhã cũng không có gì đáng nhìn.
Trước kia, ta ít nhất cũng có gương mặt giống minh tinh, khách hàng của ta còn nhầm ta là Phạm Băng Băng. Mà hiện tại, mặc dù Phong Thanh Nhã cũng không khó nhìn, nhưng lại không có gì đặc sắc, mày liễu mắt to, cái mũi nhỏ, cái miệng nhỏ nhắn, có lẻ là vì ta quá tự kỷ nên đem gương mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-phu-lam-mon/2241849/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.