Bây giờ hắn giấu giếm cũng chính vì sợ mình làm mọi người kinh hãi, thu hút ánh mắt tò mò của các tu sĩ, bại lộ bí mật của mình.
Đến lúc đó bản thân giấu giếm thực lực, chỉ để lộ một chút ‘thiên phú’ về thể chất có sức khôi phục mạnh mẽ mà thôi, chắc hẳn không có vấn đề gì!Dù sao chính mình cũng chỉ là kẻ phàm tục, việc họ có thể phát hiện ra bí mật của mình hay không được quyết định bởi tầm nhìn cùng cách nhìn nhận.
Giấu giếm hay không cũng không sao cả, dù sao chỉ là mấy việc vụn vặt thôi, bây giờ hắn vẫn đang đặt tâm tư lên trên người yêu ma.
Bạch Đông Lâm ở lại Tử Vân Các dùng bữa tối cùng đại nương xong, lại hàn huyên chuyện nhà chuyện cửa, rồi rời khỏi đó trở về Thanh U Tiểu Trúc.
Vầng trăng treo đầu ngọn liễu.
Bạch Đông Lâm thay đổi y phục dạ hành, trốn ra khỏi Bạch phủ từ Tiểu Hồi sơn.
Yêu ma!Tiểu gia ta tới đây!Vầng trăng sáng tỏ trên cao.
Bóng người màu đen lao đi với tốc độ nhanh như chớp tựa chú báo săn.
Đúng là Bạch Đông Lâm!Hiện giờ hắn đang rất gấp, vội đi tìm đường chết.
Hắn sợ chậm chân thì yêu ma sẽ bị tu sĩ xử lý, lãng phí một đống năng lượng cường hóa.
Thân thể cường tráng, tràn đầy động lực làm cho tốc độ của hắn tăng mạnh.
Chỉ dùng thời gian một chén trà nhỏ đã chạy tới Thiết Mã trấn.
Đây là một trấn nhỏ không lớn lắm, dân cư ở đây chỉ dao động tầm mấy vạn người, nhưng chim sẻ tuy nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-tu-ta-that-su-la-qua-manh/146865/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.