Trịnh Tây Tây lập tức nhớ đến đánh giá của Cố Duẫn về Lương Dụ… đầu óc có vấn đề.
Bây giờ người đầu óc có vấn đề này đang bám theo cô, quyết tâm đi nhờ xe.
Trịnh Tây Tây đang rối rắm giữa việc bỏ rơi anh ấy và có thể bỏ rơi anh ấy không thì phía trước truyền đến tiếng nói của Cố Duẫn: “Tây Tây.”
Trịnh Tây Tây đi vệ sinh quá lâu, Cố Duẫn sợ cô xảy ra chuyện nên đến tìm, có vẻ không có chuyện gì xảy ra, nhưng bên cạnh cô lại có thêm một người đàn ông đeo khẩu trang.
Cố Duẫn mặt vô cảm nhìn Lương Dụ, nói với Trịnh Tây Tây: “Lại đây.”
Trịnh Tây Tây đã cảm nhận được một luồng khí lạnh từ Cố Duẫn, cô lập tức chạy tới.
Lương Dụ một chút cũng không tự cảm thấy mình là bóng đèn, cũng theo cô chạy đến, nhân tiện còn tự giới thiệu: “Chào anh, tôi là Lương Dụ, là bạn Trịnh Tây Tây.”
“Thật sao?” Cố Duẫn không nóng không lạnh nói.
Lương Dụ: “Đúng, đúng.”
Trịnh Tây Tây lắc đầu như trống bỏi: “Không quen.”
“Anh yên tâm, tôi và Trịnh Tây Tây là tình bạn trong sáng.” Lương Dụ giải thích: “Tôi đi nhờ xe, hai người chỉ cần đưa tôi đến đường Nam Bình là được.”
Trịnh Tây Tây: “…”
Thật sự nếu không biết đầu óc Lương Dụ có vấn đề thì cụm từ “tình bạn trong sáng” này nghe rất lạ lùng.
Cố Duẫn cười một tiếng, xoay người đi về phía bãi đỗ xe.
Trịnh Tây Tây theo sau, cẩn thận nắm tay áo anh: “Bọn em gặp nhau ngoài phòng vệ sinh, anh hai của anh ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bau-troi-sao-cua-thien-kim-that/2100643/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.