“Thả tay ra.”
Tôi nghe thấy giọng nói của cậu ấy, nó khiến tôi nhớ đến rất nhiều câu chuyện cổ tích mình từng nghe hồi nhỏ. Tôi nghĩ, bây giờ tôi có thể mở mắt trái của tôi ra, bởi vì mắt trái có thể nhìn thấy Thiên Đường, có thể nhìn thấy đám mây, có thể nhìn thấy… ánh sáng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bau-troi-trong-xanh-cua-paris/1588973/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.