Đã có những ngày như thế, những ngày chỉ còn tồn tại khi ngược dòng thực tại để trở về với quá khứ, khi mà trên đầu là ánh sáng, dưới chân là mây sương. Cầu vồng luôn hiện hữu ở bên tay trái, trong khi chim ca nhảy múa hòa ca bên tay phải. Mệnh Sinh thi thoảng sẽ đi lòng vòng khắp các chốn để chuẩn bị cho bọn ta một thứ gì đó sẽ liên quan đến câu chuyện kể ngày hôm ấy, em trai lại luôn thích ẩn nấp, dù biết ta sẽ chẳng bao giờ đi tìm. Em út vẫn say ngủ, chẳng ai biết con bé sẽ tỉnh dậy khi nào.
Lúc Mệnh Sinh bắt đầu cất giọng đọc, ta ngồi yên lắng nghe, để tâm tư trôi dạt vào miền đất Mệnh Sinh dẫn lối, mặc kệ hết thảy, chậm rãi nhấm nháp vị của bình yên.
-------------
Không biết phải bắt đầu hồi tưởng lại từ đâu, vì vốn dĩ thần nào có điểm bắt đầu. Theo quan niệm đã có từ rất xa xưa, thánh thần thì luôn sinh, luôn sống, luôn tử cùng vạn vật. Ta cũng không biết điều ấy có thật hay không, hoặc vì ta đơn giản chẳng phải là một vị thần chính thống, hoặc bởi ta luôn biết sự thật rằng ta không được chào đời cùng với thế giới này. Mệnh Sinh kể rằng bản thể của ta là một viên đá Tạo Hóa đích thân lặn xuống biển sâu để kiếm tìm, mà không phải một viên đá bình thường đâu, vẻ mặt Mệnh Sinh khi ấy vô cùng biểu cảm: một viên đá sáng lấp lánh giữa đáy vực hun hút đen thẳm, được bao bọc bởi hàng ngàn sa số
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-dieu-uoc-cua-tan-ma-vuong/2234354/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.