Đi thăm chồng về, mùa hè cũng đã từ từ đến thành phố B.
Ngày đầu đi làm lại, Chử Điềm nhận được thông báo của lão Lưu. Ông nói, vì sự phát triển lâu dài của công ty nên muốn điều vài người trong bộ phận bọn họ đến đại học Z thuộc thành phố tham gia chương trình đào tạo “Nguồn nhân lực” ngắn hạn, thời gian là thứ bảy, học trong vòng hai tháng.
Nghe tin tức này, Phùng Kiêu Kiêu không ngừng than khóc. Nhưng Chử Điềm khá bình tĩnh, dù sao đại học Z là trường nổi tiếng trong nước, công ty cử các cô đến hẳn là muốn bồi dưỡng cho các cô, dự trữ nhân lực. Vì vậy, Chử Điềm không hề chống đối khóa học này như khóa huấn luyện quân sự.
Buổi chiều tan sở, một mình Chử Điềm ăn mứt hồ lô đứng ven đường chờ xe buýt. Lẽ ra định đi chung với Phùng Kiêu Kiêu, thế nhưng cô gái bé bỏng ấy lại bị mẹ cô ấy sắp xếp cho đi xem mắt.
Ăn mứt xong, chuyến xe cô đợi vẫn còn chưa đến, Chử Điềm rảnh rỗi đến mức buồn chán, định bụng đi dạo siêu thị gần đó, mua chút thực phẩm, thuận đường đi xe điện ngầm về nhà. Đang lúc cô vừa đi vừa thầm tính xem buổi tối ăn cái gì thì một chiếc Volkswagen Phaeton bất chợt chạy đến bên cạnh cô.
Chử Điềm bị chiếc xe này làm giật mình, đến khi cô thấy rõ chủ xe là ai, nhất thời híp mắt lại. Là tên Triệu Hiểu Khải, anh ta hạ cửa kính xe chạy xuống, gỡ mắt kiếng ra, cào cào mái tóc tự cho là rất điển trai,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-hac/2638181/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.