Giang Thành lúc này chưa đến sáu giờ, không khí mát mẻ.
Lâm Trưng thân trên chỉ mặc chiếc áo tay ngắn, khi sải bước đến trước mặt Chu Linh, lồng ngực vẫn phập phồng dữ dội, trên mũi đầy những hạt mồ hôi mịn.
"Dì, cháu có thể gặp Nghiêu Nghiêu trước được không?"
Dù sao bà cũng đã trải qua chuyện tình cảm và lập gia đình, Chu Linh nhìn vẻ mặt và ánh mắt đứa nhỏ này là đã có được đáp án, bà có chút mệt mỏi vẫy vẫy tay, Lâm Trưng thấp giọng cảm ơn, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
Qua lớp kính trên cửa, Chu Linh nhìn Lâm Trưng từ từ đi đến giường con gái rồi ngồi xổm xuống, cẩn thận nắm lấy tay cô.
Trần Nghiêu vừa chìm vào giấc ngủ sâu, sắc mặt tái nhợt yên bình.
Sau chưa đầy năm phút, Lâm Trưng bước ra. Anh lấy lại bình tĩnh, trịnh trọng cúi đầu trước Chu Linh đang nhìn anh: "Dì à, cháu xin lỗi. Mọi chuyện hết thảy đều là do cháu, thật ra, em ấy và cháu, chúng cháu đã ở bên nhau rồi..."
Chu Linh im lặng một hồi: "Bao lâu?"
"Bắt đầu vào tháng 8 năm ngoái."
"Nước của em ấy sắp hết rồi, cháu gọi y tá thay nước trước, sau đó cháu sẽ cho dì một lời giải thích." Lâm Trưng nói xong, Chu Linh gật đầu.
Chờ cây kim trên mu bàn tay Trần Nghiêu được rút ra, Lâm Trưng lược bỏ những thân mật thể xác, kể lại câu chuyện hai người đã trải qua và ở bên nhau, và cả những điều biết từ Đại Âm, nguyên nhân tại sao thời gian này Trần Nghiêu lại liều mạng học như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-mua-he-boldness/527150/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.