Sau vài trận tuyết dày đặc thì cũng chính thức bước vào thời khắc giao thừa. Sau nửa năm, Chử Huệ Thanh và Lâm Ngôn cuối cùng đã trở về Trung Quốc.
Sáng sớm ngày giao thừa, Trần Nghiêu gõ cửa nhà đối diện, Chử Huệ Thanh ra mở cửa cho cô, cô thu tay ra sau, chào: "Chào buổi sáng, dì, cháu tới đây tìm anh trai, cháu có một thứ muốn đưa cho anh ấy... "
Vào nửa cuối năm lớp 12, Trần Nghiêu gầy đi không ít, vẻ ngoài phúng phính như trẻ con đã biến mất, mái tóc đen dài khiến khuôn mặt to bằng bàn tay trông càng xinh đẹp nhu mì, đôi mắt to tròn khi nhìn mọi người thêm vài phần dịu dàng.
"Nghiêu Nghiêu có gì hay ho vậy, chỉ cho anh trai nhìn thôi sao?" Chử Huệ Thanh cười trêu chọc.
Trần Nghiêu cắn môi, ngượng ngùng cúi đầu, đi vào trong hướng về cửa phòng.
Lâm Trưng đang ngồi trên trên ghế sô pha đọc sách hướng dẫn, Lâm Ngôn mang một vài mô hình từ nước ngoài về, nhờ anh ghép chúng lại với nhau.
Có người gõ cửa bước vào, anh ngẩng đầu nhìn thấy là Trần Nghiêu, cất đồ trong tay sang một bên: "Sao em lại đến đây?"
Trần Nghiêu cười gượng gạo, cầm hộp sữa trên tay lắc lắc: "Mời anh uống sữa buổi sáng~"
"...."
"Như thế nào? Anh không muốn uống?!" Trần Nghiêu đứng trước mặt anh giả bộ tức giận, dùng ánh mắt hung dữ nhìn xuống anh.
"Chắc...có..." Nói xong, Lâm Trưng nâng tay lên, "Sao mặt em đỏ như vậy, bị bệnh sao?"
Cô lắc đầu thúc giục: "A, có đâu ạ....Anh mau nhắm mắt lại, em đút cho anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-mua-he-boldness/527159/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.