Đầu An Nhã nổ ầm một tiếng.
Cái gì vậy? Tình huống này là sao? Tại sao tự nhiên lại hôn cô?
Kiệt đứng bên dưới, cánh tay chuẩn bị rút súng liền giữ nguyên vị trí, im lặng nhìn hai người. Hai người cảnh sát cũng khựng lại vài giây, nhíu mày khó hiểu.
Bờ môi của Kiến Thành rất lạnh, đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng lướt trong khoang miệng An Nhã, để lại dư vị thơm ngọt mang mùi hương riêng biệt của anh ta. Nụ hôn mang tính chiếm đoạt này tuy đến quá bất ngờ khiến cô không thích ứng kịp, tuy nhiên trái tim An Nhã vẫn chấn động dữ dội, cả người run rẩy. Cô không dám chống cự, cũng không dám đẩy ra, đành buông thõng cánh tay mặc kệ cho anh ta muốn làm gì thì làm.
Đúng lúc đó, cô thấy dưới bụng hơi nhột nhột. Vài giây sau liền nghe thấy hai tiếng "Bụp...Bụp". Tiếp theo đó, Kiến Thành gần như ngay lập tức buông cô ra, nhanh như cắt cầm súng lao ra ngoài.
Hóa ra, sự nhột nhột lúc nãy là do hành động rút súng của anh ta. Kiến Thành cúi xuống hôn An Nhã, một là vì ngăn cô không kêu lên, hai là để phân tán sự chú ý của đám cảnh sát, điều thứ ba mới là quan trọng nhất: lẳng lặng rút súng giết chết họ khi họ còn chưa kịp phòng bị.
Nghĩ đến đây, cô bất chợt rùng mình, bờ môi vẫn còn vương một chút hơi lạnh của môi Kiến Thành, khiến trái tim cô tê buốt.
"Cúi xuống"
Trước khi nhảy ra khỏi khoang xe, Kiến Thành để lại hai từ, An Nhã hiểu ý liền cúi xuống,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-nam-khong-oan-khong-hoi-1-tinh-yeu-la-co-chap-2/1972164/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.