Tay trong tay, Nikki và Sebastian chạy thục mạng trên đường cao tốc tả ngạn sông Seine. Băng qua hàng ô tô, họ len vào lối đi riêng dọc theo Bảo tàng Nghệ thuật sơ khai rồi đi ra phố Đại học.
- Vứt điện thoại di động và tất cả những gì có thể dùng để định vị chúng ta đi! Sebastian ra lệnh.
Vừa chạy Nikki vừa ném điện thoại đi. Bước chân cô tập tễnh. Lúc thực hiện màn chạy trốn mạo hiểm trên tàu, chân váy của cô bị rách và bàn chân phải cô đập vào lan can kim loại của tàu.
Làm gì bây giờ? Đi đâu được?
Họ dừng lại lấy hơi dưới một vòm cổng trên phố Rapp. Bị cảnh sát truy đuổi, bây giờ họ trở thành kẻ trốn chạy. Nhờ tình huống may mắn đến thần kỳ, họ mới thoát được vụ bắt giữ đã được lên chương trình, nhưng họ còn có thể giữ thế làm chủ tình hình như này được bao lâu nữa chứ?
Lúc này, họ cần đến cầu Nghệ thuật để tìm ra cái ổ khóa bí ẩn kia. Vì vậy, họ không nên đi xa khỏi sông Seine, đồng thời phải hết sức cẩn trọng.
Bỏ qua bến tàu điện ngầm và những con phố lớn ở quận VII, họ lang thang trong những con phố nhỏ, quay bước ngay khi thấy bóng sắc phục cảnh sát, sang đường ngay khi có đám đông tụ tập khả nghi. Đến nỗi phải mất gần một giờ họ mới tới được đích.
Dù đang là tiết thu, mùi hương mùa hè vẫn phảng phất trên cầu Nghệ thuật.
Dành riêng cho người đi bộ, cây cầu kim loại này mang lại tầm nhìn thật ấn tượng:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-nam-sau/806851/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.