Trò chơi nói: Hắn đến rồi, hắn đến rồi... 92. Đêm nay, Tô Nhĩ không trở về ký túc xá mà ở lại khách sạn. Nhân viên lễ tân thấy cậu đến một mình, lập tức nở nụ cười tươi như hoa: "Phòng 303 đúng không?" Tô Nhĩ gật đầu. "Chỉ có một mình?" Nhân viên lễ tân nhịn không được xác nhận lại lần nữa. Tô Nhĩ tiếp tục gật đầu. Nhìn thấy cậu đã bước vào thang máy, nhân viên lễ tân mới thở phào nhẹ nhõm, đi một mình thì tốt rồi, ít nhất sẽ không bị quấy rầy! Vừa vào phòng không lâu, Tô Nhĩ liền nằm ngay ngắn trên giường, hai tay gối sau đầu, bắt đầu nằm không nhúc nhích nhìn lên trần nhà. "Sâm Hoãn Hoãn". Cậu thì thầm cái tên này một lần, nhắm mắt lại. Nếu như có thể tự quyết định dị năng thức tỉnh, Tô Nhĩ nhất định không chút do dự mà chọn cộng tình, để có thể cảm nhận được cảm xúc lo lắng cho người thân của người ta. Dưới sảnh khách sạn, kim đồng hồ treo tường sắp điểm 23 giờ. Nhân viên lễ tân háo hức mong đợi... Sắp đến giờ đổi ca rồi! Đúng lúc này, cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đã gặp vào ban ngày từ cửa xoay đi vào, đi thẳng tới bên cạnh thang máy, khoé miệng không khỏi giật một cái: "Vị bạn học này..." "Tôi tới tìm người". Kỷ Hành thẳng thắn đáp. Lễ tân: "Phòng 303?" Cửa thang máy vừa mở, Kỷ Hành gật đầu xác nhận, sau đó khuất bóng sau cánh cửa thang máy đã đóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-ngay-bay-dem/2798394/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.