Tôn Miểu lái xe ba bánh trở về nhà, vừa bước chân vào, Tô Thụy Hi đã chạy ra chào đón, nói rằng: "Em có đồ chuyển phát nhanh đến rồi? Có phải là những thứ em nói hôm qua không?"
"Không nhanh thế đâu, sáng nay mới đặt hàng mà."
Tôn Miểu buông chìa khóa xuống, nhìn thấy gói hàng để trên kệ, vừa liếc mắt đã đoán được: "Là cái áo ngủ hình gấu dâu chị thích đó, em mang đi giặt trước, đợi khô là chị mặc được rồi."
Trước đây cô ấy từng nói sẽ tặng Tô Thụy Hi một bộ đồ ngủ giống mình.
Tô Thụy Hi nhớ lại, gật đầu: "Để chị giặt đi."
Việc giặt quần áo với cô ấy đơn giản lắm, trực tiếp cho vào máy giặt là xong. Áo ngủ này cũng có thể giặt kiểu đó, nên Tôn Miểu gật đầu: "Ừ, vậy nhờ chị giặt hộ, em đi làm bữa trưa trước."
Hai người phân công rõ ràng, Tôn Miểu vào bếp chuẩn bị cơm nước. Chiều đến, sau buổi ăn, Tôn Miểu tiến vào bếp, bắt đầu làm món sốt gạch cua. Đổ vào hũ thủy tinh, để lắng xuống. Tô Thụy Hi chăm chú nhìn hũ nhỏ, nhịn không được hỏi: "Món này bao giờ mới ăn được đây?"
Ở vùng Giang Nam, tồn tại phong tục ăn sốt gạch cua. Nhưng thành phố này du nhập nhiều món lạ, dần dần quên mất truyền thống, lâu rồi không còn phổ biến. Tô Thụy Hi sinh ra và lớn lên đây, chưa từng ăn món sốt gạch cua này.
Sốt gạch cua cần phải dùng nguyên liệu thuần túy từ gạch cua và trứng cua, một chút thịt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-quay-khap-noi-ben-canh-phu-ba/2849190/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.