Diệp Phàm bĩu môi, dứt khoát đi vào biệt thự. "Tôi sẽ không từ bỏ!" Khương Vân Hi siết chặt tay, vẻ mặt kiên định.
"Anh rể, anh quen hàng xóm mới à? Sao cô ta lại muốn làm đồ đệ của anh?"
Trong biệt thự, Trần Tiểu Manh tò mò hỏi Diệp Phàm.
"Em hỏi nhiều thế?"
Diệp Phàm lườm cô nhóc này.
"Hừ, anh không nói nhất định là vì có gì đó mờ ám!" Trần Tiểu Manh hừ mũi.
Sau đó, Diệp Phàm đi đến Bách Hoa Lâu.
Hắn yêu cầu Xuân Lan sắp xếp người đưa Lâm Thi ml đến núi Cửu Long.
Hơn nữa, hắn còn bảo Đại Hổ và Nhị Hổ đi cùng để tránh xảy ra sự cố.
"Tạm biệt Diệp Phàm!"
Lâm Thi m nhìn Diệp Phàm, bước tới ôm hắn.
"Tôi sẽ tiếp tục tìm ba cô, cô đừng lo."
Diệp Phàm hứa hẹn. "Ừm" Lâm Thi m gật đầu, mắt sáng lấp lánh.
Đột nhiên cô ấy hôn lên má Diệp Phàm rồi xoay. người rời đi.
Diệp Phàm bị Lâm Thi _m tập kích cũng ngây ra. "Xem ra Lâm cô nương có ý với thiếu chủ!"
Cơ Như Yên đi tới, nở nụ cười quyến rũ.
"Vậy cô có ý với tôi không?”
Diệp Phàm nhìn Cơ Như Yên, nở nụ cười nghiền ngẫm.
"Nếu thiếu chủ đồng ý thì thuộc hạ sẵn lòng hiến thân cho thiếu chủ!"
Cơ Như Yên dán sát vào Diệp Phàm, một mùi hương như hoa lan xông vào mũi khiến người ta mê đắm.
"Thôi quên đi." Diệp Phàm thẳng thừng lắc đầu.
Cơ Như Yên không đơn giản, Diệp Phàm không định chọc vào đối phương.
Cơ Như Yên thấy Diệp Phàm lắc đầu, không hiểu sao trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-vi-su-phu-dinh-phong-de-nhat-than-vuong/1418278/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.