Ánh mắt Tần Thành lóe lên, dùng bàn tay phải bị chặt đứt một lóng tay nắm lấy thanh kiếm Long Tuyền, trực tiếp chém về phía Đặng Hải.
Phụt!
Lần này Đặng Hải còn chưa kịp mở miệng đã bị Tân Thành cầm thanh kiếm Long Tuyền chém làm đôi.
“Hải Nhi!"
Đặng Vĩ nhìn con trai mình bị giết, khuôn mặt như: muốn nứt ra mà hét lên.
"Tao muốn mày chết!"
Lập tức, Đặng Vi nhìn Tân Thành tức giận gầm lên.
Cộp cộp cộp!
Từng nhóm binh lính được trang bị vũ khí từ bên ngoài sơn trang lao vào, dẫn đầu là Miêu Thiên, vị quan chỉ huy duy nhất hiện tại của chiến khu Tây Bộ!
"Miêu tướng quân, đến vừa lúc, giết bọn họ cho tôi!"
"Tôi muốn chúng bị xé thành từng mảnh!"
Đặng Vi nhìn thấy Miêu Thiên xuất hiện liền hét lên với vẻ mặt dữ tợn.
"Miêu tướng quân!"
Tần Thành nhìn chăm chú vào Miêu Thiên, vẻ mặt lạnh lùng, trong mắt tràn đầy hận ý.
Miêu Thiên nhìn Tần Thành, sắc mặt hơi thay đổi,
Nhưng khi ông ta nhìn thấy đám người Diệp Phàm và Hoàng Bộ Thương, ông ta cau mày, nhưng cũng không nói gì mà nhìn Tân Thành hét lớn: "Tần Thành, cậu thật
†o gan, dám vượt ngục, cậu muốn bị bắn sao?"
"Bây giờ tôi đã báo thù xong, muốn bắn chết thì bắn đi
"Nhưng Miêu Thiên, ông không xứng làm tướng quân!"
Tần Thành nhìn Miêu Thiên, lạnh lùng nói.
Sắc mặt Miêu Thiên trầm xuống, ông ta đang muốn nói gì đó, thì giọng nói của Diệp Phàm vang lên.
"Ông cũng có thù oán với ông ta à?"
Diệp Phàm liếc nhìn Tân Thành.
"Năm đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-vi-su-phu-dinh-phong-de-nhat-than-vuong/1418656/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.