“Rõ!” Tần Thành gật đầu.
“Thiếu Quân chủ, có cần chúng tôi để lại ít người cho cậu không?”
Hoàng Bộ Thương dò hỏi. “Không cần, mấy người có thể trở lại nơi dừng chân,
toàn lực nghênh đón đại hội đấu võ quân đoàn, đến lúc đó tôi cũng sẽ đến xem.”
“Nhớ kỹ, các người là quân Thiên Sách, là vương giả quét ngang liên quân năm nước!”
Diệp Phàm nói. “Rõ!”
Đám người Hoàng Bộ Thương cùng kêu lên, âm thanh to lớn vang dội.
Sau đó các quân đoàn trưởng dẫn quân rời đi.
Hoa Hồng Đỏ đi đến nói: “Thiếu chủ, đại tiểu thư có việc phải rời khỏi, tôi sẽ phụ trách xử lý mọi chuyện của Bách Hoa Lâu, ngài có yêu cầu gì có thể trực tiếp nói cho tôi!”
“Rời khỏi?”
“Cô ấy đi đâu?”
Diệp Phàm nhíu mày.
“Chuyện này tôi cũng không rõ!”
Hoa Hồng Đỏ lắc đầu.
Diệp Phàm lạnh lùng quát to.
“Vâng!”
Hoa Hồng Đỏ gật đầu, ánh mắt lóe lên.
“Anh Tiểu Phàm, có phải chúng ta nên trở về Thiên Hải rồi không!”
Lúc này Đường Sở Sở đi ra nói với Diệp Phàm.
“Ừ, hôm nay sẽ trở về!"
Diệp Phàm gật đầu.
“Xin lỗi, sợ rằng hôm nay mấy người không đi được!” Một giọng nói non nớt của một thiếu nữ vang lên. Một thiếu nữ tết tóc xuất hiện.
Tay cầm lục lạc màu tím, lớn lên rất trong sáng, không rành thế sự.
“Cô là ai?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Anh giết chú Miêu Thiên, đại trưởng lão vô cùng tức giận muốn giết anh nên phái tôi đến!” Thiếu nữ nói.
“Miêu Thiên?”
“Cô là ai?”
Diệp Phàm nhìn đối phương, nhíu mày.
“Anh có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-vi-su-phu-dinh-phong-de-nhat-than-vuong/1418667/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.