Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Khi âm thanh Phật hiệu vang vọng bên tai Diệp Phàm, ba vị tăng mặc tăng bào, trên đầu có vết sẹo của giới hương xuất hiện ở đây.
Trong ba người này, một người ở giữa mặc áo cà sa màu đỏ, nhìn chừng khoảng năm mươi tuối, hai người còn lại mặc bộ đồ tăng màu xám, chừng khoảng ba mươi tuổi!
Lúc này, vị tăng mặc áo cà sa đỏ nhìn Diệp Phàm chắp tay trước ngực, vẻ mặt hiền lành nói: “A Di Đà Phật, nghiệp sát trên người thí chủ quá nặng, nên giảm việc phạm giới sát thì tốt hơn!”
Diệp Phàm nhìn thoáng qua ba vị tăng nhân đột nhiên xuất hiện, lạnh nhạt nói: “Các người từ đâu tới?”
“Bần tăng là trưởng lão Chấp Pháp Đường của chùa Vạn Phật, pháp hiệu là Huyền Niệm!”
Vị tăng nhân mặc áo cà sa màu đỏ nhìn Diệp Phàm nói.
“Chùa Vạn Phật?”
Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên, nhíu mày.
Có vẻ như hắn đã từng nghe đến cái tên này.
Đúng rồi, món quà chúc mừng mà Thương
Liệt Long Tướng của Điện Long Vương đưa cho Ngụy Thiên Hiền là một hạt Phật châu từ chùa Vạn Phật, sau này Diệp Phàm lại đưa cho Đường Sở Sở, không ngờ lúc này chùa Vạn Phật lại xuất hiện ở đây.
“Các người tới đây có chuyện gì?”
Diệp Phàm nhìn ba người, quát lạnh một tiếng, nhưng trong đầu hắn đã có suy đoán của riêng mình.
“Lý do hôm nay chúng tôi đến đây là vì xá lợi, bảo vật Phật môn của chùa Vạn Phật bị thất lạc!”
Trưởng lão Chấp Pháp Đường của chùa Vạn Phật nhìn Diệp Phàm nói, ánh mắt quét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-vi-su-phu-dinh-phong-de-nhat-than-vuong/1419742/chuong-1006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.